KHÓC VÀ TẠI SAO KHÓC (Nguồn st Tâm lý cuộc sống)
"Khóc là một hành vi phát triển cao. Phân tích của tôi cho thấy do tầm nhìn bị nhòe mờ, khả năng phòng vệ của cơ thể bị suy yếu và những giọt nước mắt xuất hiện như dấu hiệu cầu cứu - khóc để nhờ sự giúp đỡ. Thậm chí việc chảy nước mắt thể hiện một hay nhiều sự gắn kết tương hỗ” - ông Oren Hasson, một nhà sinh vật học tiến hóa thuộc ĐH Tel Aviv (Israel) trình bày trên tạp chí Evolutionary Psychology ngày 28-8.Khóc là cảm xúc chỉ có ở con người. Trong quá khứ, các nhà nghiên cứu cho rằng khóc giúp giải phóng các chất gây căng thẳng ra khỏi cơ thể hoặc chỉ đơn giản làm chúng ta cảm thấy tốt hơn, hoặc để trẻ sơ sinh “thông báo” sức khỏe chúng có vấn đề.Theo ông Hasson, khóc có thể giúp xây dựng và củng cố mối quan hệ cá nhân. Ví dụ, "bạn có thể tỏ ra mình quy phục một kẻ tấn công, từ đó khơi gợi lòng nhân từ của đối phương, hoặc bạn có thể thu hút sự thông cảm từ những người khác và đạt được sự hỗ trợ mang tính chiến lược của họ".Ngoài ra, bằng cách chia sẻ nước mắt với những người khác, "nếu bạn có thể nhận được sự tương tác về khả năng bảo vệ của cơ thể bị suy yếu, có nghĩa chúng ta có thể tạo ra một sự cam kết rằng chúng ta đang thật sự là những người bạn chia sẻ cùng cảm xúc", ông Hasson nói."Đây là hành vi nghiêm túc của con người. Tất nhiên hiệu quả của hành vi mang tính tiến hóa này luôn phụ thuộc vào những người có thể cảm thông khi bạn khóc, và có thể sẽ không có hiệu quả ở những nơi như nơi làm việc, lúc đó cảm xúc nên được giấu đi" - ông Hasson nói thêm.Theo nhà tâm lý học về tiến hóa David Buss thuộc ĐH Texas, quan điểm mới của ông Hasson "cung cấp những giả thuyết mang tính hợp lý nhất về chức năng đã tiến hóa của nước mắt và việc khóc. Những người khác thì suy đoán về chức năng có thể có của nước mắt, nhưng khái niệm khóc báo hiệu khả năng phòng vệ cơ thể con người bị suy yếu là rất độc đáo”.
KHÓC CÓ LỢI HAY HẠI CHO SỨC KHỎE (Y học thường thức)
Nhiều người nghĩ rằng khóc là một cách giải tỏa tốt cho tinh thần và có thể giúp lấy lại cân bằng trong cảm xúc cho con người. Tuy nhiên, thực tế có phải như vậy?
Theo nghiên cứu mới đây của các nhà khoa học thuộc viện tâm lý học, trường Đại học Nam Florida, Mỹ, khóc không có lợi cho sức khỏe như một vài người vẫn nghĩ.
Trái lại, nó chỉ có tác dụng cải thiện tâm trạng đối với một số người, song lại gây ra mất tỉnh táo, minh mẫn ở phần lớn những người sau khi khóc.
Nghiên cứu cho thấy: sau khi khóc, nồng độ testosterone - hormone giới tính nam - trong cơ thể người phụ nữ bị giảm xuống nhanh chóng.
Hơn 97 phụ nữ Hà Lan trong độ tuổi từ 18 - 48 đã tình nguyện tham gia cuộc nghiên cứu nêu trên. Trong vòng 3 tháng, những người này đã khóc tổng cộng tới 1.004 lần.
Và kết quả được chính bản thân họ nhận định sau khi trải qua trạng thái khóc lóc này là: 61% trong số đó cho rằng: khóc không giúp họ cải thiện được tâm trạng tốt hơn.
Mặc dù nước mắt không khiến họ thêm đau buồn hay cảm thấy tồi tệ hơn, song việc khóc cũng chẳng giúp gì cho họ. 9% cho rằng: họ cảm thấy chán nản và buồn bã hơn sau khi khóc và 30% còn lại cho rằng: họ cảm thấy thoải mái hơn sau khi khóc.
Theo GS. Rottenberg - người đứng đầu nhóm nghiên cứu nêu trên tại trường Đại học Nam California, khóc không mang tính chất gạt sạch đi những đau buồn hay căng thẳng về mặt thể chất, hay tinh thần cho con người.
Những người cảm thấy thoải mái hơn sau khi khóc thực ra cũng không nhận được tác dụng gì tốt hơn mà đó chẳng qua là do cảm giác được hỗ trợ, an ủi do những người xung quanh mang lại cho họ khi thấy họ khóc.
Theo nghiên cứu mới đây của các nhà khoa học thuộc viện tâm lý học, trường Đại học Nam Florida, Mỹ, khóc không có lợi cho sức khỏe như một vài người vẫn nghĩ.
Trái lại, nó chỉ có tác dụng cải thiện tâm trạng đối với một số người, song lại gây ra mất tỉnh táo, minh mẫn ở phần lớn những người sau khi khóc.
Nghiên cứu cho thấy: sau khi khóc, nồng độ testosterone - hormone giới tính nam - trong cơ thể người phụ nữ bị giảm xuống nhanh chóng.
Hơn 97 phụ nữ Hà Lan trong độ tuổi từ 18 - 48 đã tình nguyện tham gia cuộc nghiên cứu nêu trên. Trong vòng 3 tháng, những người này đã khóc tổng cộng tới 1.004 lần.
Và kết quả được chính bản thân họ nhận định sau khi trải qua trạng thái khóc lóc này là: 61% trong số đó cho rằng: khóc không giúp họ cải thiện được tâm trạng tốt hơn.
Mặc dù nước mắt không khiến họ thêm đau buồn hay cảm thấy tồi tệ hơn, song việc khóc cũng chẳng giúp gì cho họ. 9% cho rằng: họ cảm thấy chán nản và buồn bã hơn sau khi khóc và 30% còn lại cho rằng: họ cảm thấy thoải mái hơn sau khi khóc.
Theo GS. Rottenberg - người đứng đầu nhóm nghiên cứu nêu trên tại trường Đại học Nam California, khóc không mang tính chất gạt sạch đi những đau buồn hay căng thẳng về mặt thể chất, hay tinh thần cho con người.
Những người cảm thấy thoải mái hơn sau khi khóc thực ra cũng không nhận được tác dụng gì tốt hơn mà đó chẳng qua là do cảm giác được hỗ trợ, an ủi do những người xung quanh mang lại cho họ khi thấy họ khóc.
KHÁI NIỆM KHÓC (Hạnh phúc để cuộc sống đẹp hơn)
Có người nói, bản năng đầu tiên của loài người là tiếng khóc, khóc là đau khổ.Vậy phải chăng khổ đau là bản năng sẵn có của mỗi con người. Tiếng khóc đến từ trong vô thức, như cỏ cây có sẵn trong vạn vật, như gió mây có sẵn trên bầu trời
Điều đó thật khó hiểu, và thật khó để có thể giải thích rõ ràng, chỉ biết rằng, chẳng ai có thể lớn lên mà thiếu đi những giọt nước mắt....
Cuộc đời không dành riêng cho bất kì ai những con đường bẳng phẳng, con đường nào dù hoàn hảo đến đâu cũng vẫn sẽ có lúc gặp những gập ghềnh khó có thể đoán trước. Đôi khi, một con đường trải hoa hồng cũng khiến người ta có lần dẫm phải gai
Và người ta lại nói, con người đôi lúc cần phải học cách sống của hướng dương, loài hoa hướng tới mặt trời nhưng từ trong bản chất lại không cần đến nó, học cách sống của cỏ dại, người ta càng dẫm đạp đến đâu lại càng vươn lên mạnh mẽ. Điều đó có đúng không, có khó không ...?
[...Vấp ngã...] là để học cách đứng dậy
Cuộc đời không dành riêng cho bất kì ai những con đường bẳng phẳng, con đường nào dù hoàn hảo đến đâu cũng vẫn sẽ có lúc gặp những gập ghềnh khó có thể đoán trước. Đôi khi, một con đường trải hoa hồng cũng khiến người ta có lần dẫm phải gai
Và người ta lại nói, con người đôi lúc cần phải học cách sống của hướng dương, loài hoa hướng tới mặt trời nhưng từ trong bản chất lại không cần đến nó, học cách sống của cỏ dại, người ta càng dẫm đạp đến đâu lại càng vươn lên mạnh mẽ. Điều đó có đúng không, có khó không ...?
[...Vấp ngã...] là để học cách đứng dậy
[...Đau...] là để học cách lớn lên
[...Thất bại...] là để học cách thành công
[...Yêu thương...] là để học cách hi sinh
[...Chết...] là để học cách yêu cuộc sống
Và
[...Sống...] là để học cách chấp nhận tất cả
Nước mắt cuối cùng lại trở thành món quà vô giá cho những thứ người ta định nghĩa là thử thách ấy
Càng lớn lên , người ta lại càng không muốn khóc nhiều nữa, hoặc là tìm cách dấu nó đi thật kĩ, để không ai biết cả. Dù rằng thất vọng khi cuộc sống không đẹp như một bức tranh đã được tô muôn màu sắc, như giấc mơ ngọt ngào của đêm trước. Dù phải đối mặt, dù phải vấp ngã và dù phải đau nhiều... Mà nước mắt thì mặn lắm. Sao lại bắt nó chảy ngược vào lòng. Khi muốn thì cứ khóc đi, điều đó có được không? Bởi khi ấy, vị mặn nhất của nước mắt chỉ làm chua xót, làm thêm vết thương lòng sẵn có mà thôi.
Khóc không phải là yếu đuối, chưa bao giờ là yếu đuối.
Một người luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, một người luôn cố nhìn mọi thứ bằng con mắt ráo hoảnh mà trong lòng đang vỡ vụn thì thật ích kỉ và yếu đuối với chính bản thân mình.
Khóc để nỗi đau không còn là tiếng nấc nghẹn ngào
không trở thành uất hận
không biến con người ta thành một tâm hồn với quá nhiều vết thương đau đớn trong thân xác của một kẻ cứng rắn.
Khóc để biết, sẽ chẳng có phép màu nào, chẳng có ông Bụt nào đến bên mà hỏi " Vì sao con khóc "
Một người luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, một người luôn cố nhìn mọi thứ bằng con mắt ráo hoảnh mà trong lòng đang vỡ vụn thì thật ích kỉ và yếu đuối với chính bản thân mình.
Khóc để nỗi đau không còn là tiếng nấc nghẹn ngào
không trở thành uất hận
không biến con người ta thành một tâm hồn với quá nhiều vết thương đau đớn trong thân xác của một kẻ cứng rắn.
Khóc để biết, sẽ chẳng có phép màu nào, chẳng có ông Bụt nào đến bên mà hỏi " Vì sao con khóc "
Cuộc sống là vậy, bắt con người ta phải tập chấp nhận những thực tế rất đỗi phũ phàng mà không thể tìm thấy trong sách vở, trong những câu chuyện cổ tích ngày nào. Khóc để biết là mình còn có thể mạnh mẽ. Để nước mắt không còn là những giọt nước dư thừa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét