ÁO TRẮNG SÂN TRƯỜNG
Lê Ngọc Tâm 10B2
Ta biết em vào ngày đầu niên khóa.
Mắt u buồn vì xa lạ mặt nhau,
Mái tóc em che khuôn mặt dịu hiền,
Áo em trắng như mây trời buổi ấy.
Mới gặp em là lòng thương biết mấy,
Đêm vỗ về ta thức trắng mông mơ,
Hồn vấn vương theo ánh mắt học trò.
Ta thương nhớ, em hiểu dùm không! ấy,
Sân trường rộng vẫn vô tư lộng lẫy.
Đón đưa em ngày 2 buổi đến trường,
Bằng cặp mắt đầy thương mếm, yêu đương.
Ta vẫn chờ, ngắm dáng dấp thương thương,
Tình câm lặng nên ta buồn biết mấy.
Muốn nói em nhưng lòng ta e ngại,
Em trắng trong với sách vỡ học trò.
Sợ tình yêu làm vướng bận tuổi thơ,Và hoen úa khoảng ngày xanh ngà ngọc.
Trời tháng mấy? mới xanh màu hy vọng,
Cho tình ta rồi chẳng phải muộm màng.
Đêm vẫn dài theo nhung nhớ thênh thang.
Bao giờ nhĩ ? Em ơi bao giờ nhĩ ?..
Viết cho Cành Huệ Trắng và ngày 12/4/1972
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét