Sau tiếng chuông chùa Linh Mụ là tiếng súng báo thức Nội tôi dẫn tôi đến trường làng (mang tên của Thầy dạy là MỤ CẢ) qua con đường làng mà trước đây là đường đất có dấu xe đạp và dấu chân trâu đi lại hàng ngày nên trơ ra toàn bụi đất, chỉ có cỏ mọc ở hai bên. Khi trời mưa Nội tôi chỉ cho tôi đi vào hai bên mép cỏ để khỏi bị trầy trợt do đường đất sét rất trơn... Những ngày nghĩ cùng nhau bắt ve bắt bướm, chặt thân cây chuối làm bè để tắm sông, cùng nhau hái lá cây dứa xếp lại làm chong chóng v.v.. và v.v..
Các bạn ơi đó là hình ảnh và những kỹ niệm thật đẹp đã đi vào ký ức khi nhớ lại trên con đường làng quê luôn có ngôi ĐÌNH làng ẩn hiện sau những gốc cây nhãn, khóm tre quen thuộc mà bây đã in sâu và thấm đậm trong mỗi chúng tôi ..(Quê hương là đường đi học, con về bắt bướm vàng bay.
Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người.)
(Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn để thành người)Đình Làng tôi tại Thôn Thế Vinh Xã Phú Mậu Huyện Phú Vang Thừa Thiên Huế
Trả lờiXóa